"5 năm tận tâm vì bạn trai, cuối cùng nhận lại những câu nói khó tin khi đề nghị kết hôn"
Nhớ lại ngày anh dẫn cô về ra mắt bố mẹ sau khi cả hai vừa tốt nghiệp, mẹ anh rất quý cô và khuyên họ nên cưới khi có công việc ổn định. Về thành phố, anh đề nghị họ "góp gạo thổi cơm chung" để tiết kiệm và tiện chăm sóc nhau, cô đồng ý ngay. Đã 5 năm trôi qua, cô chăm lo cho anh từ bữa ăn đến giấc ngủ, trong khi cô đi làm còn anh theo đuổi ước mơ khởi nghiệp. Những năm đầu, cuộc sống của họ chỉ trông vào lương của cô, và anh thường trêu rằng đây là "lấy ngắn nuôi dài", hứa sẽ bù đắp cho cô trong tương lai.
Gia đình và bạn bè anh đều yêu quý cô vì sự tận tâm của cô với anh. Sau 3 năm nỗ lực, công việc của anh mới bắt đầu khởi sắc, nhưng thu nhập chỉ đủ để mở rộng kinh doanh, chưa có tiền để chi tiêu. Cô thông cảm và làm việc để nuôi anh, giúp anh tập trung vào sự nghiệp. Sau 5 năm, công việc của cô ổn định, còn công việc của anh phát triển tốt. Tuy nhiên, khi bạn bè lần lượt kết hôn, cô nhận ra thời gian đang trôi nhanh. Cô đã đề nghị anh đăng ký kết hôn trước, còn đám cưới sẽ tổ chức sau khi có tiền, nhưng anh khuyên cô kiên nhẫn để có một đám cưới hoành tráng sau này.
Cô đã lén đăng ký kết hôn với anh và sau 5 năm sống chung, cô ngỏ lời cầu hôn, mong muốn có danh phận và một đứa trẻ. Tuy nhiên, phản ứng của anh khiến cô thất vọng. Anh im lặng rồi quyết định chia tay, khiến cô bàng hoàng. Anh thừa nhận rằng chỉ thương hại cô chứ không có tình yêu.
Hai năm trước, khi em đề nghị kết hôn, anh đã định chia tay để em tìm hạnh phúc khác, nhưng vì thương em nên anh đã không làm vậy. Anh chỉ muốn một người để yêu thương và quan tâm, nhưng em quá tốt bụng khiến anh không đành lòng từ chối. Em yêu anh nhiều, và anh lo sợ em sẽ buồn nếu anh từ chối. Dù em là cô gái tuyệt vời, nhưng không phải mẫu người anh mơ ước. Cô cứng họng, không thể nói gì trước những lời anh ta, và cảm thấy phẫn nộ vì sự đổi trắng thay đen của anh. Trước đây, khi cần cô, anh ta ngọt ngào hứa hẹn, nhưng giờ lại nói những điều trái ngược.
Hai năm trước, anh ta mới bắt đầu có thu nhập và cần cô lo liệu nhiều thứ. Khi sống nhờ vào cô, anh ta không hề nói lời "thương hại". Giờ khi sự nghiệp đã ổn định, anh ta lại tỏ ra kiêu ngạo. Có thể ban đầu anh ta yêu cô, nhưng qua năm tháng, tình cảm đã phai nhạt. Giờ đây, với chút thành công, anh ta cảm thấy không còn cần cô. Cô quyết định "phản công": “Tôi không nuôi người ngoài, nên anh phải trả lại tất cả những gì anh đã hưởng. Tôi sẽ để anh ra đi nhẹ nhàng, không níu kéo. Anh hiểu rõ giữa chúng ta là gì, đừng giả vờ thương hại. Tiền là anh nợ tôi, nếu không trả, đừng trách tôi lạnh lùng.”
"Cô vào nhà, gom hết đồ đạc của anh ta ném ra ngoài, từ bàn chải đánh răng đến chiếc vali để anh tự xếp đồ. Căn nhà này cô thuê, anh chưa bao giờ đóng tiền nhà. Sau đó, cô khóa cửa và ngồi bệt xuống sàn, khóc như mưa để rửa trôi những uất ức và đau lòng."


Source: https://afamily.vn/5-nam-het-long-lo-cho-ban-trai-cuoi-cung-nhan-lai-nhung-loi-khong-the-tin-noi-khi-de-nghi-ket-hon-20171015172832836.chn